Chiều ra mương nước mà trông
Ni lông dưới nước, ni long trên bờ
Người đi kẻ đến hững hờ
Bao bì chất đống còn chờ ai thu
Ni lông chặn cả ống lu
Thông dòng chẳng được âm u tiêu điều
Nhìn mà thương xót bao nhiêu
Đồng xanh cỏ trắng ta yêu nhường nào
Ni lông vươn vãi hàng rào
Gió mà thổi đến ào ào tản ra
Giữ gìn ý thức của ta
Ni lông rác thải bớt ra môi trường
Ly Dung+Nhật Hà